Nguyễn Thị Hạnh Nhân

Có những chuyến đi phải liều mới có thể triển được.
Cũng giống như chuyến đi lần đó, khi mình chụp được tấm ảnh hoa Anh Đào này.
Đây không phải Anh Đào ở Nhật đâu, mà là Anh Đào ở Mộc châu đấy.
Thú thật 2 lần đến Nhật mình chưa bao giờ thấy được cảnh hoa Anh Đào bay lất phất như trong Anime cả, nhưng mình sẽ thấy được, nhất định.
Mà Anh Đào ở nước mình cũng có "khí chất" riêng nhỉ? Đặc biệt khi có thể ngắm cùng bạn mình trong chuyến đi kì dị năm ấy.
Chuyến đi mà mình vốn chẳng lên lịch trình, lênh đênh trên xe mới lo book chỗ ở, chạy xuyên màn sương trên con đường xuống dốc, lăn lê bò lết mãi mới đến được cái động đầy bùn rồi tiếc ngẩn ngơ khi không thể khám phá hết động (chờ đấy, đây sẽ quay lại).
Đấy, đâu phải chuyến đi nào đúng đắn mới thú vị, đời mình toàn những vụ sai sai như thế, nhưng khiến mình nhớ suốt đời.
Năm nay sẽ đi đâu nhỉ? Có lẽ mình sẽ bước ra khỏi vùng an toàn để đến những nơi mới mẻ, có thể lại là một chuỗi sai không hồi kết. Nhưng chẳng sao, đời mà đúng quá cũng không có gì thú vị. Đùa thôi. Khi mình thực sự có thể đi ngắm hoa Đào ở Nhật, mình chỉ mong đi đúng mùa hoa. Đừng như cái hẻm núi lá đỏ năm kia, cây cầu còn nguyên mà lá thì trụi lũi. Sai cũng vừa thôi chứ nhiều quá nó mất vui đấy !